Subject: Na*'ng no*i da^y cu~ng la` na*'ng a^'m. Nhu*ng a^'m sao ba*`ng na*'ng a^'m que^ hu*o*ng (Ngo Thuy Mien) |
Author:
shocked
|
[
Next Thread |
Previous Thread |
Next Message |
Previous Message
]
Date Posted: Mon, Sep 24 2001, 21:14:02
In reply to:
Quang
's message, "Gửi những người xa xứ ...." on Mon, Sep 24 2001, 13:09:05
Nhung gi toi cam nhan duoc tu dong tam su o tren co the goi gon trong mot tu "xuc dong". Doc di doc lai 4 lan.
To^i xa nha` chu*a la^u va` la.i hay mo` ve^` nen chu*a pha?i ga'nh chi.u no^~i nho*' que^ de^'n tha*'t lo`ng nhu* the^'. Nguoi con gai ay "the`m mo^.t giot nang vang". O da^y, khi thoi tiet quanh nam na*'ng va` no'ng, thi` la.i nho*' la`m sao cai se se la.nh khi va`o do^ng. Nhung lu'c mu*a nhieu, kho^ng khi' di.u ma't ha*?n, la` lu'c nho*' nha` nha^'t. Qua`ng mot ca'i cha*n mo?ng, ra ngo^`i be^n cu*?a so^?, de khong khi la`nh la.nh pha? va`o ma*.t, nga^m nga "Du*o*`ng nhu* ai di ngang cua..."
Tui sinh vien viet nam thu*o*`ng tu. ta^.p na^'u mo'n a*n Viet. Nem ra'n, nem cuo^'n, bu'n bo`, bu'n cha?... Mo^~i khi co' dua nao moi tu*` nha` sang, ca? bon xu'm xi't quanh ba`n a*n, ma*'t da'n cha*.t va`o dia ca` muo^'i da*.t o vi tri trang trong giu*~a ma^m.
Mo^.t la^`n, cai Nga, dua thu*o*`ng xuye^n duoc nha` tie^'p te^', hu*'a chie^u da~i ca? ho^.i mo'n ga` ma'i to* chi'nh hie^.u tu*` Vietnam. Hi` hu.p ga*.m xu*o*ng, vua xuyt xoa khen ga` nha` tho*m thi.t, vua ra su*'c che^ bai ga` co^ng nghiep be^n na`y, to xac nhung nhat nheo va vo vi.
Den luc tan cuoc, cai Nga moi tiet lo tho^ng tin ma^.t. Ho'a ra ga` nha` gui sang, co^ na`ng xo*i he^'t tu*` bao gio*`. Sang nay kiem tra lai thi tu? la.nh ro^~ng tue^'ch. Da`nh chay ra mua ta.m ga` sieu thi.
Hom nay da dat duoc ve' ve^` Hanoi. Lai bat dau mong ngo'ng. O*? nha` kho^ng bie^'t da~ la.nh chu*a nhi?
Ta mo* tha^'y em o*? no*i kia xa la*'m
Mo^.t Ha` No^.i nga^y nga^'t na*'ng,
Mo^.t Ha` No^.i run run heo may...
shocked
>Em đă thèm một giọt nắng vàng
>như mật nghịch ngợm trên tóc
>trưa hè trong vườn nhà anh. Em
>mộng mị cả đêm giấc
>mơ cả con đường
>uướp hương hoa đêm thu bên
>anh.
>Có những ngày cuối tuần lạc
>lơng giữa ḍng người đi mua
>sắm nơi xứ người,
>ước thầm được nghe
>một giọng nói thân quen. Đêm về
>nh́n qua ô cửa kính mờ đục,
>mặt trăng gầy guộc xanh xao
>lạnh hơn tuyết giá... Xung quanh em
>đủ đầy mọi thứ, sao
>vẫn thấy thiếu vắng
>đến tê tái. Chạm tay vào một
>nút bấm: " Đây là Đài Tiếng nói
>Việt Nam, phát thanh từ Hà Nội...".
>Nước mắt lăn dài. Mẹ
>ơi! Con nhớ Mẹ!
>
>II.ÔNG
>Tôi thường thấy ông râu tóc bạc
>phơ, chống mọt cây gậy gỗ
>đen bóng, áo khoác xám dài, đứng
>cạnh một cửa tiệm bán
>bặc nhạc của người Hoa
>gần bến xe điện ngầm. Tôi
>đoán ông là người Châu A' theo dáng
>vẻ bên ngoài. Có một làn đi
>vội, tôi đă va vào ông, và ngỡ ngàng
>khi bắt gặp trên ve áo trái của ông
>lấp lánh một huy hiệu nhỏ h́nh
>lá cờ đỏ sao vangf. "Ông! Việt
>Nam?". Mắt ông sáng lên, buông rơi cây
>gậy, vồ chặt vai tôi lắp
>bắp" Việt Nam! Việt Nam..". Tôi
>đă bỏ công việc của ḿnh,
>để ngồi với ông, để
>cùng chia sẻ với ông nỗi niềm
>vọng cố hương...Giọng
>đứt quăng v́ quá xúc động, và v́
>lâu lắm không nói tiếng Việt, ông
>kể:
>..."Vâng! tôi là người Việt Nam.
>Đă hơn nửa thế kỷ ở
>xứ người. Lưu lạc, bôn ba
>kiếm sống quay đi, quay lại tóc
>bạc da mồi, cô độc, không thân
>thích, bạn bè... Chỉ nhớ làng quê
>xưa theo kư ức c̣n sót lại. Một
>bến sông, một cây đa cổ
>thụ, một băi dâu và tiếng khung quay
>tơ lách cách... Bây giờ làng tên ǵ,
>người thân c̣n hay không, mờ
>mịt". "Cháu thường thấy ông
>trước tiệm người Hoa"?
>Mơ màng ông kể: " Ban đầu
>chủ tiệm lạ lắm, sau rồi
>cũng quen.Tôi đă đứng đây
>nhiều năm nay. Thư năm hàng
>tuần, ngườ chủ hay cho phát
>một điệu nhạc dân ca Việt
>Nam. Tôi đă nghe và lặng lẽ
>tưởng tượng được
>trở về quê... C̣n cái huy hiệu , tôi
>đă lặn lội cả ngàn cây số
>và có được do một thành viên
>trong đoàn Việt Nam dân chủ
>cộng hoà sang Paris hoà đàm hồi 1972
>cho. Nó là báu vật của tôi. "Lâu lắm
>rồi, ...Tiếng Việt, người
>Việt Nam..".Ông cứ lặp đi
>lặp lại. Kéo tay tôi trở lại
>tiệm người Hoa, mắt chớp
>chớp xa vắng ông nghiêng tai.." Bèo
>giạt mây trôi chốn xa xôi..."(1)
>
>III CHỊ
>Trong siêu thị nhộn nhạo
>người. Tôi nh́n chị, Chị nh́n
>tôi. Cả hai mắt đen, tóc đên.
>Ngập ngừng chị tiến lại
>phía tôi, mấp máy môi "Việt Nam"?. Tôi
>cười nhẹ gật đầu.
>Không cần tôi có đồng ư hay không,
>chị đưa tôi vào một quán cà fê..
>Chị bồi hồi " Mười
>mấy năm rồi, lấy chồng xa
>xứ.Ăn cũng không phải của
>ḿnh, thở cũng không phải của
>ḿnh. Thèm nhớ quê hương thắt
>cả ḷng mà đành ngậm ngùi xót xa v́
>thân phận làm dâu xư người..."
>Mỗi tuần chị đến đây
>ghé vào quán ăn của người Hoa v́
>có một chút ǵ đó hươn vị
>Việt. Chị nói mà như có ngấn
>lệ...Chị hỏi tôi bằng
>một giọng hồi hộp." Em c̣n
>ở đây lâu không"?.Khi biết tôi c̣n
>một thời gian nữa mới về
>chị vui hẳn lên, và tôi thấy
>chị khóc, mà miệng th́
>cười...10 năm.Với chị quê
>hương là một thiếu nữ
>Việt Nam, đang ngồi trước
>mặt chị, và cũng như chị,
>nước mắt tôi lăn dài.
>..." Bao nhiêu năm dài theo ḍng đời
>đua chen, phiêu bạt nơi phồn hoa
>cát bụi...Thiếu quê hương ta
>về. Ta về đâu?"(2).
>
>(1)-Dân ca quan họ Bắc Ninh
>(2)- Về quê - Phó Đức Phương
[
Next Thread |
Previous Thread |
Next Message |
Previous Message
]
| |